Tán tỉnh chén em gái hàng sạch thơm đến từ thường châu, vuốt ve mái tóc nàng như đang nuông chiều một con mèo nhỏ, sau đó nói với ba mẹ nàng:”Ba, mẹ, hôn lễ này con nhất định phải tổ chức, không biết ý hai người thế nào?” Hắn rất kiên định mà biểu đạt ý nguyện của mình, bày tỏ quyết tâm của hắn không chút che giấu. Ông bà Úc nhìn nhau một cái, rồi nhìn về phía Úc Noãn Tâm bên cạnh. Một lúc sau… “Noãn Tâm à, Tán tỉnh chén em gái hàng sạch thơm tại bắc kinh con hãy bỏ ý định ấy đi. Lẽ nào con không cho rằng đây là duyên phận sao? Tại sao ba năm trước lại xảy ra chuyện này? Đây đã định là con và Thiên